PHẦN THI HÙNG BIỆN CUỘC THI TÌM HIỂU VỀ VĂN MIẾU QUỐC TỬ GIÁM            

Ngày đăng: 15-04-2020 14:27:40

 

   

Kính thưa các bác, các cô, các chú đại biểu!

Kính thưa Ban giám khảo!

Thưa toàn thể hội thi!

   Sau đây em xin thay mặt đội Trường THCS Nguyễn Phong Sắc trình bày phần thi hùng biện của đội mình.

"Tôn sư trọng đạo" không chỉ  là vấn đề đạo đức mà còn là một truyền thống văn hoá vô cùng tốt đẹp của nhân dân ta từ xưa tới nay. Đó là yếu tố quan trọng làm nên nền tảng đạo đức của xã hội ở bất cứ thời đại nào. 
     Nhân dân ta từng có những câu nói vô cùng giản dị mà chứa đựng những ý nghĩa rất sâu sắc về vấn đề Đạo và Thầy. Những câu nói ấy vừa tôn vinh người Thầy, vừa nhắc nhở mỗi chúng ta phải biết sống cho phải đạo làm người, bởi "Không thầy đố mày làm nên". Không phải ngẫu nhiên vị trí của người thầy được đặt ngang hàng với vị trí của cha mẹ, "Công cha, nghĩa mẹ, ơn thầy". Trong cuộc sống, cha ông ta vẫn thường răn dạy cháu con: 

Muốn sang thì bắc cầu Kiều 
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy.

     Người làm thầy trong bất cứ xã hội nào luôn được xã hội tôn trọng "nhất tự vi sư, bán tự vi sư". Bởi vậy, "tôn sư trọng đạo" không còn là một vấn đề quan niệm sống hay quan niệm về cách cư xử mà đã trở thành một phạm trù đạo đức. Thời xưa Platôn, Aritxtôt, Khổng Tử… từ người thầy đã trở thành những bậc thánh trong lòng học trò. Ngày nay, người thầy tuy không có vị trí tuyệt đối như thế song thầy vẫn là người được xã hội tôn trọng vì "nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý". Dù ở phương Đông hay phương Tây, dù mối quan hệ thầy trò có bình đẳng đến đâu, gần gũi đến đâu thì ranh giới thầy trò, vị trí đáng kính của người thầy vẫn không hề bị mai một. 
    Trên thực tế, vấn đề "tôn sư trọng đạo" ngày nay đã có nhiều điều đáng phải bàn. Các thầy cô giáo dù phải đứng trước bao nhiêu khó khăn của cuộc sống vẫn đang ngày đêm lo lắng, nghiền ngẫm để truyền thụ cho học sinh những tri thức quý giá nhất. Họ luôn là những người lái đò tận tụy, vẫn từng ngày, từng ngày ươm trồng những hạt giống tài năng, đưa bao thế hệ học trò vượt qua những dòng sông tri thức cập bến bình yên. Vì lẽ đó, không cớ gì mà chúng ta, những học trò luôn nhận được sự chăm chút nâng niu của những người thầy cần mẫn ấy lại không quan tâm đến đạo lí “tôn sư trọng đạo” thì quả là điều đáng suy nghĩ. Thế nhưng, trong cuộc sống hôm nay  bên cạnh những học sinh chăm chỉ, ngoan ngoãn, thực hiện đúng đạo làm trò, kính yêu và tôn trọng thầy cô giáo, vẫn có một số ít những người chót quên đi đạo nghĩa thầy trò. Những học sinh ấy đã vô tình hoặc cố ý vi phạm đạo làm trò, làm phiền lòng các thầy cô giáo. Đã có những câu chuyện đau lòng mà chúng ta không muốn nhắc đến như hiện tượng học trò xúc phạm thầy cô giáo, vô lễ với những người đang ngày đêm dạy bảo mình những điều hay lẽ phải, truyền đạt cho mình những tinh hoa tri thức nhân loại. Xã hội đã, đang và sẽ tiếp tục lên án những kẻ đã coi thường đạo nghĩa thầy trò. 
   "Tôn sư trọng đạo" là một truyền thống văn hoá vô cùng tốt đẹp của dân tộc. Nếu trẻ em là tờ giấy trắng thì người cầm cây bút viết lên tờ giấy trắng ấy những trang thẳng hàng, rõ nét nhất chính là thầy cô giáo. Tôn trọng những người giữ vai trò truyền đạt tri thức nhân loại cho thế hệ sau là biểu hiện của tình yêu tri thức, của lòng ham học hỏi, của ý chí và khát vọng vươn lên cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Vì thế "tôn sư" cũng là biểu hiện của văn minh, tiến bộ xã hội của loài người. "Đạo" cũng không chỉ dừng lại ở đạo làm trò, ở những hình thức, thái độ ứng xử với người thầy mà còn là cả vấn đề đạo đức xã hội. Đó là đạo làm người, là đạo học ở đời. Trọng đạo là coi trọng sự hiểu biết, coi trọng tinh thần ham học hỏi, đề cao truyền thống hiếu học của dân tộc vốn có tự ngàn đời. 
     Để xã hội ngày càng văn minh, con người ngày càng phải chú ý đến chuyện học hành, tiếp thu tri thức. Vì thế, vai trò của người thầy trong xã hội hiện đại đã thay đổi, từ người truyền đạt tri thức đã chuyển thành người dẫn dắt học sinh tìm ra con đường đến với tri thức. Vai trò của người thầy ít nhiều thay đổi nhưng vị trí của người thầy thì không hề suy giảm. Thầy vẫn là thầy và ngày càng quan trọng hơn. Vì vậy, dù xã hội có đi đến đâu, xã hội ấy vẫn có những người muốn học và vẫn có những người chắp cánh những chồi non. Bể học là vô bờ, mỗi thầy cô giáo vẫn đang say sưa chèo lái những con thuyền mơ ước đưa thế hệ trẻ vươn tới những chân trời thi thức để làm chủ tương lai, xây dựng nước nhà ngày thêm phồn thịnh. Mỗi học trò cũng không ngừng vươn lên khám phá những chân trời ấy để đạt được những hoài vọng trong cuộc đời. Thế nhưng, trong cuộc sống hôm nay, khi mà vấn đề học hành ngày càng phức tạp và sự xuống cấp về đạo đức xã hội đang khiến nhiều người có lương tâm, trách nhiệm phải quan tâm suy nghĩ, thì vấn đề "tôn sư trọng đạo" càng phải tiếp tục được kế thừa và phát huy nhiều hơn nữa. 

     Các bạn ạ, chúng ta là những học sinh Thủ đô nghìn năm văn hiến, được kế thừa biết bao thành tựu văn minh của cha ông để lại trên mảnh đất này. Hôm nay chúng ta rất vinh dự được có mặt trong khu di tích Văn Miếu – Quốc Tử Giám, một trường Quốc học cao cấp đầu tiên ở Việt Nam để cùng nhau tưởng nhớ về những người thầy vĩ đại. Trong số đó có thầy giáo Chu Văn An, một người thầy đạo cao đức trọng của nền giáo dục Việt Nam, người đã góp phần không nhỏ vào việc đào tạo bao thế hệ học trò thấu hiểu đạo lí làm người. Trong dòng chảy khắc nghiệt của thời gian, người thầy đáng kính ấy sẽ còn mãi với muôn đời. Tại khu Văn Miếu này đây, có rất nhiều những văn bia tiến sĩ, họ là những người đáng được sử sách lưu danh bởi “đạo học thành”. Là những học sinh đang còn ngồi trên ghế nhà trường, tôi, các bạn và tất cả chúng ta cần phải biết làm gì đây để tiếp nối truyền thống hiếu học của cha ông? Để làm được điều đó mỗi chúng ta nếu chỉ tích cực học tập, say mê khám tìm tri thức thôi chưa đủ, mà cần phải rèn luyện tu dưỡng phẩm chất đạo đức, biết sống ơn nghĩa thủy chung với những người đã dìu dắt, giúp đỡ mình. Một trong những phẩm chất ấy là “Tôn sư trọng đạo”, hiểu được đạo nghĩa thầy trò, bè bạn và ơn nghia sinh thành bởi “Có tài mà không có đức là người vô dụng; Có đức mà không có tài làm việc gì cũng khó”. Các bạn có đồng ý với tôi không?
     Tôn sư trọng đạo là một truyền thống đạo đức  tốt đẹp của dân tộc ta từ nghìn xưa. Tuy nhiên, vấn đề đạo đức học đường trong cuộc sống hôm nay, đôi lúc ở đâu đó cũng còn có những vấn đề khiến ta phải băn khoăn suy nghĩ. Trong nhịp sống hối hả của xã hội hiện đại, chúng ta cần phải có những hoạt động thiết thực để tuyên truyền và thức tỉnh những kẻ đã lầm lạc trong suy nghĩ về đạo nghĩa thầy trò. Có như vậy thì  truyền thống tôn sư trọng đạo mới được duy trì, phát huy và trường tồn mãi theo cùng năm tháng. Làm vậy, chúng ta mới có thể gìn giữ được nét đẹp văn minh thanh lịch của người Hà Thành bởi “Chẳng thơm cũng thể hoa nhài – Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An”. Nào chúng ta cùng hành động vì điều này các bạn nhé!

   Phần thi hùng biện của em hôm nay đến đây là kết thúc. Cuối cùng em xin kính chúc các vị đại biểu khách quý, Ban giám khảo, các thầy cô giáo cùng toàn thể các bạn mạnh khỏe, hạnh phúc. Chúc Hội thi của chúng ta thành công tốt đẹp!

 

 

Bài viết liên quan