Thế là một năm học lại lặng lẽ trôi qua với bao nhọc nhằn, gian khó. Theo quy luât của thời gian đã định, cứ xuân qua thì hạ lại trở về.

Ngày đăng: 09-07-2021 16:34:36

Thế là một năm học lại lặng lẽ trôi qua với bao nhọc nhằn, gian khó. Theo quy luât của thời gian đã định, cứ xuân qua thì hạ lại trở về. Đó là lúc thầy trò dưới mái trường lại có những khoảnh khắc nao lòng khi thảng thốt nghĩ đến buổi chia ly. Nhưng năm học này thật đặc biệt. Khi ngoài kia cả nước đang oằn mình chống dịch, dưới những vòm cây trong vườn trường, khúc nhạc mùa hè của những chú ve được tấu lên buồn bã, bằng lăng tím vẫn trải mình khoe sắc, chùm phượng hồng rắc nỗi nhớ thương trong sân trường vắng lặng, bước chân thầy lặng lẽ trong khoảng trời yên ả mà chẳng thấy bóng trò đâu??? Lời cô giảng vẫn vang xa, vang về nơi xa lắm... Buổi học cuối cùng của các con trong không gian yên lặng, từng nét chữ mờ nhòa trên trang giấy, ngày hôm nay khép lại rồi, năm học đã hết. Ngày chia tay không lưu bút, không có những cái ôm thật chặt, chẳng có phượng hồng vương lên mái tóc, chẳng có bữa tiệc rộn rã lưu dấu bước chân ai. Chia tay trong khoảng cách mà vẫn vẹn nguyên những tiếng nấc nghẹn ngào. Ngôi trường Nguyễn Phong Sắc yêu dấu sẽ mãi là ngôi nhà thứ hai ấm áp nghĩa tình, nơi lưu dấu những kỉ niệm vơi đầy của các em trong suốt những hành trình mà các em đã đi qua. Nơi đây sẽ mãi là nguồn cội. Nơi đã chắp cánh cho những ước mơ tuổi thơ của các em bay cao, bay xa; nơi đã níu lại những tháng ngày đẹp đẽ để các em mãi hướng về:

     
  

  Bay đi từ tổ ấm này
Bốn phương tung cánh vui say đất trời,
Bay về những cánh chim ơi
Bàng xanh, phượng thắm, đầy vơi mong chờ... 
  Buổi lễ chia tay cũng thật đặc biệt nhưng đầy xúc cảm thấm đẫm tình thầy trò. Mọi kí ức buồn vui còn lưu lại, hãy mang theo những điều tốt đẹp trong hành trang để đi về phía trước viết tiếp những ước mơ. Thời khắc thiêng liêng này, mỗi chúng ta chất chứa bao điều muốn nói nhưng sao cứ nghẹn ngào, xúc động đến trào dâng...

                        

Vẫn còn đó những ô cửa sổ, Vẫn bảng đen còn in nét chữ thân quen của các thầy cô giáo, vẫn bàn ghế chỗ ngồi quen thuộc và cả những lối đi còn in dấu chân mỗi sáng đến trường…… Tất cả sẽ mãi là những kỷ niệm khó phai mờ trong một vùng kí ức của các em. Mai xa rồi giã biệt mái trường thân quen, nơi nhen nhóm và ấp ủ bao ước mơ hoài vọng của tuổi học trò. 

Sắc phượng hồng đỏ thắm buổi chia ly
Có hiểu chăng nỗi buồn bao bạn nhỏ
Ánh nắng chiều hắt hiu bao thương nhớ
Ghế đá buồn vắng bóng bước người qua
Lời cô giáo vẫn còn mãi vang xa.
Quanh đâu đây, vương màu phấn trắng
Chỗ ngồi kia một mai trống vắng
Còn nữa đâu lưu bút nhỏ chuyền tay.
 Và thế là ngày mai thôi các em sẽ bay về phương trời mới, nơi này sẽ mãi là dấu ấn kỉ niệm khó phai của tuổi học trò. Trang sách của các em đã thực sự khép lại ở nơi này nhưng ánh mắt tròn sao còn ngơ ngác mãi. Mai đi rồi bóng dáng của các em chỉ còn lại trong vùng hoài niệm thẳm sâu của các thầy một nỗi niềm nhung nhớ. Ghế đá bỏ không, sân trường vắng lặng,... Chúc các em bước vào một hành trình mới tự tin, thành công và mãn nguyện.


Trích Nguồn . FB THCS NGUYENPHONGSAC

Bài viết liên quan